THƠ :TIẾNG HÁT EM, KHÔNG TUỔI
Hồi đó, giữa chiến trường biên giới
Nghe văn công lên lòng rộn rã xiết bao
Vì trong đó có em, nhớ làm sao
Giọng ngọt ngào như ngàn ly cam vắt.
Nhắm mắt vẫn không quên khuôn mặt
Tròn tròn, sâu lắng, nét đăm chiêu
Nhưng khi hát em quên hết mọi điều
Từng lời từng chữ, chuốt trau tròn trĩnh
Âm điệu quê hương sao chan chứa nghĩa tình
Lời thúc giục bài hùng ca mạnh mẽ
ĐI QUA CẦU CÂY, sao mà vui vẻ
CÔ GÁI MỞ ĐƯỜNG, LÀ THANH NIÊN XUNG PHONG”
Hơn bốn mươi năm vượt mọi bão giông
Em giờ vẫn đẹp, dù hai màu tóc
Dáng vẫn nhẹ nhàng , dù hơi khó nhọc
Nhưng tiếng ca vẫn trong trẻo tựa ngày nào
CHIỀU BIÊN GIỚI vẫn mượt, vẫn xôn xao
Lòng luôn đau đáu, NHỮNG BÔNG HOA TRÊN TUYẾN LỬA.
CON KÊNH TA ĐÀO , một thời không chọn lựa
TỰ NGUYỆN , LÊN ĐÀNG, chẳng nghĩ xa xôi
Tiếng hát em mãi không có tuổi
Dù ở tuổi thanh niên hay sáu mươi hơn
Đem lại niềm vui , gạt mọi đau buồn
Cho cuộc sống mãi trôi theo từng câu nhạc
Tiếng hát em lấp đầy mất mát
Tiếng hát em xóa mọi ưu phiền
Vẫn dạt dào như làn sóng biển
Tiếng hát em , không tuổi em ơi !
(những dòng viết hoa là tên các bài hát TNXP hay hát)
Tác giả:Trần Việt Sơn