THƠ : HÃY ĐỂ CHO ANH… Tg- Trần Việt Sơn
HÃY ĐỂ CHO ANH…
… Đặt lên mộ em loài hoa em thích
Hoa cúc vàng ,vàng đồng lúa quê cha
Thả diều tung tăng, bao mơ ước bay xa
Một ngày nào đó… gặp được người vừa ý
HÃY ĐỂ CHO ANH…
… Đặt lên mộ em chiếc bánh đầy hương vị
Bánh ít mẹ làm đi bán lúc đêm khuya
Dãi nắng, dầm mưa, em muốn xẻ chia
Nhưng mẹ mắng ” học, học đi con gái”
HÃY ĐỂ CHO ANH…
… Đặt lên mộ em 1 chùm trái vải
Dù biết rằng em chỉ ăn vài trái rồi thôi
Sợ ăn nhiều sẽ nóng cổ ,rát môi
Nhưng anh thích thế vì có cớ anh ăn ké
HÃY ĐỂ CHO ANH…
… Đặt lên mộ em 1 hộp cọ vẽ
Em cứ vẽ vời, nếu hết, anh mua
Vẽ cánh đồng , con suối, công chúa, ông vua
Cho thoả chí thích làm hoạ sĩ
HÃY ĐỂ CHO ANH…
… Đặt lên mộ em 1 bao kim chỉ
Vá chiếc áo rách vai lúc tải đạn cáng thương
Thanh niên xung phong mà, chuyện ấy bình thường
Nhưng anh xót cho làn da trầy xước
HÃY ĐỂ CHO ANH…
… Đặt lên mộ em cái gương và chiếc lược
Cho em chải đầu liếc mắt làm duyên
Giữa chiến trường ,em vô tư cười nói huyên thuyên
Anh chỉ biết im lặng, nhìn, mà không dám ngõ…
HÃY ĐỂ CHO ANH…
…Hát ru em ngủ, mọi muộn phiền buông bỏ
Khói nhang trầm phảng phất bóng hình em
Lòng ganh tị chẳng muốn ai xem
Hình em đó ,chỉ trong tim anh mãi mãi .